Cộng hòa Nhân dân Bangladesh độc lập
Bangladesh Ấn Độ (từ 3 tháng 12 năm 1971)
[1]Ủng hộ: PakistanLực lượng bán quân sự:
Quân đội Pakistan: ~ 365.000 (90.000 tại Đông Pakistan)
[2] Pakistan ~8.000 thiệt mạng[
cần dẫn nguồn]
~10.000 bị thương[
cần dẫn nguồn]
Chiến tranh giải phóng Bangladesh[lower-alpha 1] (
tiếng Bengal: মুক্তিযুদ্ধ Muktijuddho) diễn ra tại Nam Á vào năm 1971, dẫn đến việc thành lập nước Cộng hòa
Bangladesh.
[13] Chiến tranh là cuộc đọ sức của
Đông Pakistan (sau đó
Ấn Độ tham dự) chống lại
Tây Pakistan, và kéo dài trong chín tháng. Trong chiến tranh, diễn ra các hành động tàn bạo quy mô lớn, khiến 10 triệu người phải đi tị nạn và 30 triệu người phải chuyển chỗ.
[14]Chiến tranh bùng nổ vào ngày 26 tháng 3 năm 1971, khi Quân đội Pakistan phát động một chiến dịch quân sự nhằm chống lại những người Bengal yêu cầu chính phủ quân sự Pakistan chấp thuận kết quả của cuộc tổng tuyển cử dân chủ đầu tiên tại Pakistan, mà theo đó một đảng miền đông giành được chiến thắng. Phản ứng lại với chiến dịch, các chính trị gia và sĩ quan quân sự người Bengal tuyên bố nền độc lập của Bangladesh. Các lực lượng quân sự, bán quân sự, dân sự người Bengal hợp thành
Mukti Bahini, tiến hành chiến tranh du kích chống lại lực lượng Pakistan. Chính phủ Bangladesh lưu vong được thành lập tại thành phố
Calcutta của Ấn Độ.Sau khi Pakistan tiến hành oanh tạc miền Bắc Ấn Độ, vào ngày 3 tháng 12 năm 1971, Ấn Độ tham dự vào chiến tranh. Do phải đương đầu với cả hai mặt trận chiến tranh, các công sự của Pakistan nhanh chóng sụp đổ. Ngày 16 tháng 12, Liên quân Bangladesh và Ấn Độ đánh bại quân Pakistan tại phía đông. Sự kiện Pakistan đầu hàng dẫn đến kết quả là một lượng tù binh chiến tranh lớn nhất kể từ
Chiến tranh thế giới thứ hai.